|
|
|
|
литовский словарь / įgirti | | įgìrti (į̃giria, įgýrė) расхваливая, всучить/ всучивать; расхвалить/расхваливать
/en/ (įpiršti) foist, arba palm off, smth on smb by praising
склонение/спряжение словаглагол
indicative. |
---|
| present | past | past frequentative | future |
---|
1p.sg. | įgiriu | įgyriau | įgirdavau | įgirsiu |
---|
2p.sg. | įgiri | įgyrei | įgirdavai | įgirsi |
---|
3p.sg. | įgiria | įgyrė | įgirdavo | įgirs |
---|
1p.pl. | įgiriame, įgiriam | įgyrėm, įgyrėme | įgirdavome, įgirdavom | įgirsim, įgirsime |
---|
2p.pl. | įgiriat, įgiriate | įgyrėte, įgyrėt | įgirdavote, įgirdavot | įgirsite, įgirsit |
---|
3p.pl. | įgiria | įgyrė | įgirdavo | įgirs |
---|
subjunctive. |
---|
| sg. | pl. |
---|
1p. | įgirčiau | įgirtumėm, įgirtumėme, įgirtume |
---|
2p. | įgirtumei, įgirtum | įgirtumėte, įgirtumėt |
---|
3p. | įgirtų | įgirtų |
---|
imperative. |
---|
| sg. | pl. |
---|
1p. | | įgirkim, įgirkime |
---|
2p. | įgirki, įgirk | įgirkite, įgirkit |
---|
3p. | teįgiria, teįgirie | teįgirie, teįgiria |
---|
|